Ngày hội ngộ, ta thương về trường mẹ,
Cổng Nam Quan sừng sững đẹp lạ thường.
Những chàng trai Võ Bị vẫn hiên ngang,
Trong đồng phục Jaspé, Alpha Đỏ.
Bên những tà áo màu xanh nở rộ,
Cuộc tình nào lãng mạn tới muôn năm.
Ta nhớ em, má môi hồng mỹ nhân,
Đã cùng ta sớt chia bao kỷ niệm.
Phố Hòa Bình, tay đan tay màu nhiệm,
Níu giấc thơm nồng vào cõi thiên thai.
Sáng Chủ Nhật, trời Dalat xuân phai,
Hoa mimosa mỉm cười đồng lõa.
Hồ Xuân Hương trải màu sương khói tỏa,
Ta dìu em lên dốc phố Giáo Đường.
Quỳ bên nhau, đôi ta khấn nguyện rằng,
‘Xin Thiên Chúa cho duyên mình bền chặt’.
Lời Thánh Ca rót vào tình chân thật,
Ta yêu em bằng trái tim thanh tân.
Alpha Đỏ là sính lễ chứng nhân,
Trăm năn vẫn không nhạt nhòa tân hiến.
Khi trở lại quân trường rèn cung kiếm,
Súng ta ôm trên Đồi Bắc, nhớ em.
‘Công Chúa Mimosa’ thầm gọi tên,
Em sẽ là mùa xuân đôi ta miên viễn.
Khi chạy vòng núi Lâm Viên một chuyến,
Ta mang hình em lồng lộng gió sương.
Lời ca nào vang lên khung trời hồng,
Ta chinh phục đỉnh nữ-trinh Dalat.
***